Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009

VAN NGHE SI VACH TRAN THU DOAN CAI TRI MAN RO CUA VIET CONG VA HO CHI MINH

Kể từ khi thiết lập được chế độ cai trị ở miền Bắc năm 1954 và ở miền Nam sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Đảng Cộng sản Việt Nam đã dùng bạo lực và nhà tù khắc nghiệt để trấn áp bất cứ ai chống đối chúng, cho dù là chống đối bằng súng đạn hay chống đối bằng chữ viết. Bộ máy nhà nước tàn bạo của chúng vẫn tồn tại cho dù chúng đã phạm biết bao nhiêu tội ác với nhân dân. Chế độ dộc tài toàn trị của chúng được xây dựng trên nỗi sợ của dân chúng và hệ thống tù lao độc ác man rợ có một không hai trong lịch sử loài người đã góp phần củng cố chế độ tàn ngược phi nhân của chúng. Hơn ai hết, người văn nghệ sĩ thấy rõ chính sách đàn áp tư tưởng cùa Cộng sản nên người văn nghệ sĩ cũng như người dân thường đều phải sống với mặt nạ: ngoài mặt thì ủng hộ nhưng trong lòng thì ấm ức, bất mãn. Có những văn nghệ sĩ như Chế Lan Viên, Nguyễn Khải, Nguyễn Đình Thi chỉ bộc bạch tâm sự u uẩn của mình trên trang giấy trước khi lìa đời và yêu cầu gia đình chỉ công bố di chúc văn nghệ của mình sau khi mình đã nằm xuống. Họ biết họ sẽ bị chế độ Cộng sản trả thù trù dập nếu những tư tưởng phản kháng của họ ghi trên giấy được phổ biến ra quần chúng. Họ đành phải chọn con đường cho xuất bản di chúc văn học của mình sau khi đã qua đời. Cộng sản có tức giận cũng không thể đào mồ cuốc mả láấy tử thi họ lên để trả thù. Nhưng không phải ai cũng chọn con đường “chết trước, công bố sau” như Chế Lan Viên, Nguyễn Khải, Nguyễn Đình Thi. Sự ra đời của hồi ký “Hồi ký của một thằng hèn” của Nhạc sĩ Tô Hải đã nói rõ là Tô Hải dám can đảm phê phán thẳng thừng Đảng Cộng sản Việt Nam dù Tô Hải đang còn sống. Tô Hải đã can đảm vượt qua nỗi sợ để nói lên cái sĩ khí của người cầm bút đã bao nhiêu năm trời bị Cộng sản vùi dập, bức bách. Phát súng hiệu phá hèn của Tô Hải là một dấu hiệu lịch sử của thời đại báo hiệu ngày lịch sử sẽ sang trang. Khi người cầm bút cũng như người dân không còn biết sợ thì bộ máy cai trị của nhà nước Cộng sản chắc chắn sẽ rung rinh và sụp đổ một ngày không xa.
Thật ra trước Tô Hải, năm 1979 nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đã xông vào sứ quán Anh ở Hà Nội yêu cầu cho xuất bản tập thơ bất hủ “Hoa Địa Ngục” lên án sự tàn bạo, gian ác của bọn Cộng sản Việt Nam. Nguyễn Chí Thiện là người đầu tiên hạch tội Đảng Cộng sản một cách công khai trên đất nước Việt Nam. Tác giả Nguyễn Chí Thiện đã phải trả giá 12 năm tù cho chuyện tung ra tập thơ của mình. Trước đó ông đã ở tù 15 năm, cho nên tổng cộng ông chịu cảnh giam cầm trong tù Cộng sản đến 27 năm. Khi Nguyễn Chí Thiện quyết định tung tập thơ vào Tòa Đại sứ Anh là ông đã lường trước được cái giá tù tội ông phải trả. Tập thơ đã có tiếng vang rất lớn trên thế giới và đó là phần thưởng tinh thần xứng đáng dành cho sự can đảm bất khuất của ông. Ở đời thường cái gì cũng có giá và chuyện viết văn làm thơ lên án nhà cầm quyền CS chắc chắn sẽ phải trả một giá rất đắt.
Cho dù tập thơ Hoa Địa Ngục được xuất bản ở hải ngoại nhưng tác giả Nguyễn Chí Thiện tung tập thơ ra khi ông đang còn ở trong nước. Tương tự như thế, mặc dù Hồi ký của Tô Hải được xuất bản ở hải ngoại nhưng tác giả Tô Hải đang còn ở trong nước. Cái can đảm đáng quý là ở chỗ đó. Hoàn cảnh chính trị ngày nay đã khác, Tô Hải không bị đưa vào tù ngay như Nguyễn Chí Thiện nhưng chắc chắn ông sẽ bị trù dập. Tô Hải biết rõ điều đó và ông sẵn sàng chấp nhận mọi hậu qủa về cuốn hồi ký của ông. Chỉ riêng điều đó thôi thì ông cũng đáng được người đọc dành nhiều cảm tình và sự kính trọng.
Thật ra sau Nguyễn Chí Thiện và trước Tô Hải có Luật sư Nguyễn Mạnh Tường cũng tung ra một cuốn hồi ký. Cuốn này viết bằng tiếng Pháp và có tên “Un Excommunié” (Kẻ bị khai trừ). Ông Tường viết cuốn này xong năm 1991 và sau đó tìm cách chuyển qua Pháp cho nhà xuất bản Quê Mẹ in. Cuốn sách được in ra năm 1997. Trong một bức thư viết cho ông Võ Văn Ái là giám đốc nhà xuất bản Quê mẹ, ông Tường tiên liệu những chuyện không hay có thể xảy ra cho ông khi cuốn hồi ký phê phán chế độ của ông được xuất bản như sau :
“Tôi chờ đợi điều tệ hại nhất đến với tôi, tuy vẫn mong là nó không tới. Nhưng nếu người ta đẩy sự dã man đến độ dành cho tôi cùng sự đối xử như các nhà trí thức khác từng bị cáo buộc là nói xấu chế độ, thì tôi sẽ vững vàng đón nhận những thử thách mà tôi biết sẽ cam go lắm. Tôi đã quyết định, nếu điều đó cuối cùng xảy ra, thì tôi sẽ tuyệt thực đến chết. Ở tuổi 84 này tôi đã trải qua cái tốt nhất và cái xấu nhất của cuộc đời, và tôi không cảm thấy nuối tiếc phải lìa bỏ cõi đời, vì suốt cuộc đời tôi, tôi đã chu toàn bổn phận của một trí thức trước nhân dân và trước lịch sử.”
Rất tiếc là cuốn hồi ký không được dịch ra Việt ngữ nên không có tiếng vang và nhà nước Cộng sản Việt Nam cũng không làm gì khó dễ cụ Nguyễn Mạnh Tường cho đến ngày cụ qua đời. Năm 1989, cụ Tường có qua thăm Pháp trong vòng vài tuần. Khi được hỏi là cụ có ý định ở lại Pháp tỵ nạn chính trị hay không? Cụ đã khẳng khái trả lời một câu để đời như sau: “Trong thần thoại Hy Lạp có một vị thần chỉ mạnh mẽ khi đứng trên mặt đất, hễ ai nhấc lên khỏi mặt đất thì thành ra yếu ngay. Tôi nghĩ một người trí thức hay một văn nghệ sĩ cũng vậy. Phải ở trong nước, giữa những thử thách mới tìm ra được sức mạnh.”
Cụ làm đúng như lời cụ phát biểu và quay về VN sau chuyến du lịch Pháp và vài năm sau cụ qua đời năm 1996 ở Hà Nội. Cụ đúng là một tấm gương bất khuất của kẻ sĩ Việt Nam.
Nói chung Nguyễn Chí Thiện, Nguyễn Mạnh Tường và Tô Hải đều phải vượt qua nỗi sợ trù dập tù tội mà nhà cầm quyền Cộng sản dành cho khi quyết định công bố thơ, văn vạch trần và tố cáo những tội ác kinh tởm của chế độ Cộng sản. Có những văn nghệ sĩ cũng viết thơ, văn phê phán chế độ Cộng sản nhưng không dám công bố ra khi còn sống mà chỉ căn dặn người thân trong gia đình chỉ công bố di chúc văn thơ khi họ đã qua đời. Họ không đủ can đảm để đối diện với những đòn thù mà chế độ sẽ dành cho họ khi họ còn sống. Cho nên họ chọn giải pháp khi họ chết rồi mới cho công bố thơ văn phê phán chế độ. Đó là trường hợp của nhà thơ Chế Lan Viên, nhà văn Nguyễn Khải, nhà văn Nguyễn Đình Thi.
Nhà thơ Chế lan Viên nổi tiếng từ hồi tiền chiến với tập thơ “Điêu tàn” than van nỗi đau đớn, uất ức của dân tộc Chàm bị tàn hại đến nỗi mất cả quê hương, giống nòi, chỉ còn lại những tháp Chàm rên rỉ với thời gian. Sau 1954, Chế lan Viên ở lại miền Bắc và phục vụ cho chế độ như một nhà thơ công thần, viết những bài thơ ca ngợi lòng yêu nước, cúc cung phục vụ chế độ Cộng sản. Nhưng đó là phần biểu diễn bên ngoài, bên trong Chế lan Viên cũng nhận thấy những sai trái, dối trá của chế độ và ông ghi lại trong mấy bài thơ để lại cho đời trước khi qua đời. Trong đó có bài thơ “Bánh vẽ” nói rõ tính chất dối trá trong cuộc sống ở chế độ Cộng sản như sau:
BÁNH VẼ
Chưa cần cầm lên nếm
Anh đã biết là bánh vẽ
Thế nhưng anh vẫn
Ngồi vào bàn cùng bè bạn
Cầm lên nhấm nháp
Chả là nếu anh từ chối
Chúng sẽ bảo anh phá rối đêm vui
Rồi đến nhà văn quân đội Nguyễn Khải có cấp bậc đại tá. Nguyễn Khải dành trọn cuộc đời viết văn để phục vụ Đảng. Ông viết về những chính sách thuế khóa, nông nghiệp của Đảng áp dụng lên xã hội miền Bắc. Dĩ nhiên là ông tô hồng cho sự sung túc của cuộc sống, sự tươi mát của không khí làng quê dưới sự cai trị của Cộng sản. Đến khi gần qua đời, ông viết một bút ký chính trị có tên “Đi tìm cái tôi đã mất”. Nó được coi như là một di chúc văn học cuối đời nói thẳng, nói thật hết những suy nghĩ của ông về những giả dối trong xã hội Cộng sản, đặc biệt là trong nghề văn của ông. Ông phủ nhận và mỉa mai những giải thưởng văn học cao quí nhất mà nhà nước đã dành cho ông. Ông tự đánh giá sự nghiệp văn học của mình chẳng có giá trị gì, không thể truyền lại cho đời sau vì nó chỉ phục vụ nhu cầu chính trị ngắn hạn của Đảng mà thôi. Ai cũng công nhận ông là một nhà văn có tài, chỉ tiếc chế độ Cộng sản trói buộc không cho ông ra những tác phẩm lớn để đời. Ông đúng là nhà văn sinh bất phùng thời nên phút cuối đời ông trang trải tâm sự và suy nghĩ chân thành trước khi đi xa. Những nhận định của ông về cuộc sống và văn học có giá trị lớn lao. Thế hệ sau có thể học hỏi khá nhiều từ kinh nghiệm viết văn đắng cay của nhà văn kỳ cựu này.
Xin trích dẫn vài đoạn lý thú trong bút ký văn học “Đi tìm cái tôi đã mất” của nhà văn Nguyễn Khải: “…Một dân tộc làm nên chiến thắng Điện Biên Phủ mà mặt người dân nám đen, đi đứng lom khom như một kẻ bại trận. Quả CS Việt Nam đã dối trá trong chiến tranh giải phóng và lại thua đậm trong công cuộc xây dựng một xã hội tự do và dân chủ. Thoát ách nô lệ của Thực dân lại tự nguyện tròng vào cổ cái ách của một học thuyết kinh tởm CNCS. Dân mình sao lại phải chịu một số phận nghiệt ngã đến vậy!”
“…Năm đất nước mới thống nhất vào Sài Gòn được gặp các nhà văn, nhà báo, các nghệ sĩ của chế độ cũ mà thèm; họ sống thoải mái quá, nói năng hoạt bát, cử chỉ khoáng đạt, như chưa từng biết sợ ai. Còn mình thì đủ thứ sợ…. Tôi cũng được giải thưởng văn chương cao nhất cấp quốc gia, nhưng tôi biết chỉ mươi năm nữa, thời thế đổi thay, chắc chả còn ai nhớ đến mình nữa. Tôi là nhà văn của một thời, thời hết thì văn phải chết. Tuyển tập, toàn tập thành giấy lộn cho con cháu bán cân. Buồn nhỉ !”
Riêng trường hợp nhà văn Ng. Đình Thi vốn là một quan văn nghệ của Cộng sản, trước khi qua đời cũng có viết một di chúc văn học và theo lời của con trai Nguyễn Đình Thi là Nguyễn Đình Chính thì di chúc văn học này sẽ được công bố năm 2014 ! Không hiểu vì sao lại có sự trễ tràng như vậy. Có lẽ người sợ hãi là Nguyễn Đình Chính chứ không phải Nguyễn Đình Thi vì khi Nguyễn Đình Thi qua đời rồi thì không còn lý do gì để sợ hãi nữa. Có lẽ người được ủy nhiệm công bố di chúc văn học của Nguyễn Đình Thi là con trai Nguyễn Đình Chính là người phải e dè sợ hãi nên quyết định lần lữa trong việc công bố di chúc văn học của người cha mà trong đó hứa hẹn nhiều sự thật trắng trợn, phũ phàng không phù hợp với đường lối chính sách nhà nước. Nguyễn Đình Chính e ngại là phải rồi.
Đến trường hợp giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh thì lại là một chuyện lừng khừng. Ông Mạnh hoàn tất cuốn hồi ký văn học của mình năm 2008 viết về những nhà văn mà ông quen biết như Dương Thu Hương, Nguyễn Khải, Hoàng Ngọc Hiến v.v… trong có ông có viết một chương về Hồ Chí Minh. Ông cho lưu truyền bản hồi ký này trong giới bạn bè và sau này được đưa lên Internet. Bỗng bất thình lình trong một cuộc nói chuyện với bà Thụy Khuê của Đài RFA (Pháp) cách đây không lâu, ông yêu cầu không phổ biến cuốn hồi ký này vì ông chỉ muốn lưu truyền trong giới bạn bè mà không muốn quần chúng trong và ngoài nước đọc. Có lẽ khi tung ra cuốn hồi ký, ông đã bắt đầu thấy “phát rét” vì những tiết lộ khá mạnh bạo, nhất là những đoạn viết về Hồ Chí Minh. Ông lo sợ là nhà nước sẽ hỏi thăm sức khỏe và sẽ có biện pháp xử lý ông nên ông xin thu hồi hồi ký. Ông đã không vượt qua được nỗi sợ khi viết lên những ý tưởng phê phán con người và chế độ nên quyết định rút lui. Người viết bài này cũng được thiên hạ email cho cuốn hồi ký của ông và khi đọc nó thì mới hiểu vì sao Nguyễn Đăng Mạnh lo sợ và xin thu hồi hồi ký. Thu hồi làm gì nữa khi cuốn hồi ký đã lan tràn trên Internet! Mong rằng Nguyễn Đăng Mạnh sẽ vượt qua nỗi sợ và cho phép ấn hành cuốn hồi ký này ở hải ngoại. Dĩ nhiên trong nước chưa thể ấn hành cuốn hồi ký này vì nội dung phê phán quá trắng trợn và thẳng thừng của cuốn hồi ký này. Chuyện lo sợ của Nguyễn Đăng Mạnh về nội dung cuốn hồi ký nói thật của mình cũng dễ hiểu thôi và đó là căn bệnh chung của những người cầm viết trong chế độ Cộng sản. Một chế độ chỉ cho phép ấn hành những bài viết, những cuốn sách ca tụng, tô hồng cho chế độ. Phê phán chế độ coi như đồng nghĩa với phản động và nhà nước sẽ có biện pháp xử lý không sớm thì muộn.
Nhạc sĩ Tô Hải khi quyết định viết hồi ký để vạch trần những tội ác xấu xa, dối trá, độc ác của Đảng Cộng sản Việt Nam trong mấy mươi năm qua cũng phải tự động viên mình phải vượt qua nỗi sợ bị trấn áp tù tội một mai khi hồi ký của ông ra đời.
Ông bộc bạch những suy nghĩ trăn trở của ông như sau : “…Trong đầu tôi tràn ngập hồi ức cần được thoát ra. Vì thế trong khi viết tôi luôn phải cố gắng sao cho khỏi lạc “chủ đề tư tưởng” (cách nói méo mó trong ngôn từ văn nghệ Cộng sản). Và trước hết, tôi phải đè bẹp được sự “hèn nhát” trong tôi là cái đã bén rễ sâu chặt do thời gian quá dài sống trong lồng kín, cách ly bầu trời tự do.
Tôi sẽ viết để bạn bè, con cháu hiểu và thông cảm nỗi đau của những người cả cuộc đời phải sống và làm việc với cái đầu và trái tim của tên nô lệ. Tôi tình nguyện làm một trong những người vạch trần những bộ mặt chính trị dỏm, văn nghệ dỏm, những tên cơ hội đã cản trở, giết chết tác phẩm, đẩy những tài năng vào hố sâu quên lãng” (Hồi ký Tô Hải trang 51)
Suốt trên 500 trang giấy in, Hồi ký Tô Hải là một bản cáo trạng đanh thép tố cáo và vạch trần những tội ác của Cộng sản vốn được bưng bít tinh vi và những tội ác này sẽ chìm sâu vào quên lãng nếu không có những người trong cuộc can đảm như Tô Hải viết ra, trả lại sự thật phũ phàng cho hậu thế soi chung.
Kể lại chuyện cuộc đời đau thương, bầm dập, nhục nhã của mình kèm theo những nhận định chính trị sắc sảo về tình hình hiện tại của Việt Nam mà một người ở nước ngoài không làm sao nắm bắt cho được.
Tô Hải đã vẽ cái tình cảnh chợ chiều tan hoang chụp giựt của xã hội Việt Nam hiện nay như sau : “Chẳng có gì khó hiểu khi cái chủ nghĩa “cộng sản khoa học” mà chúng tôi bị nhồi sọ một thời, ngày nay đã bị thế hệ trẻ phủ nhận hoàn toàn. Sự phủ nhận ấy diễn ra cùng lúc với sự kiện cả cái phe gọi là “xã hội chủ nghĩa” kéo dài từ Vĩnh Linh đến tận Berlin đã bị những người bị lường gạt giật đổ sụp và nhổ toẹt vào.
Trước mắt ngày nay chẳng có cái gì hết, không lý thuyết cách mạng vô sản, không đảng cộng sản, không “Bác Hồ” anh minh lãnh đạo mà chỉ là một cuộc vơ vét cuối cùng của đoàn thủy thủ chuẩn bị nhảy khỏi con tầu sắp đắm với hành khách là nhân dân Việt Nam bất hạnh !
Đoàn thủy thủ ấy gồm những tên lưu manh vô học, những tên giám-đốc-không-vốn, những tay cầm đầu hải quan mà buôn lậu, những tay phụ trách tư pháp tòa án chuyên nghề kết án người vô tội, những tên quản lý nhà đất mà cướp nhà, cướp đất để chia nhau vô tội vạ, những kẻ buôn lậu ma túy nằm ngay trong những trung tâm đầu não chống ma túy. Và ở bậc cao nhất của cung đình là những tên đại lưu manh trơ tráo, chẳng Mác chẳng Xít gì, đang trấn áp, đe dọa người dân bằng nhà tù, súng đạn, để ăn cướp bất cứ thứ gì có thể cướp, vơ vét của cải đất nước làm của riêng, lấy tiền bỏ vào các tài khoản khổng lồ ở nước ngoài do con, cháu, bồ bịch, tay chân chúng làm chủ !” (Hồi ký Tô Hải trang 79, 80)
Tô Hải thú nhận là ông phải sống hai mặt, phải đóng kịch hoan hô, cổ võ những cái ông không muốn hoan hô và im lặng, thậm chí gật đầu trước những gì ông không tán thành, chấp nhận. Viết hồi ký là lúc ông không còn muốn đóng vở kịch giả dối và nói ra tiếng nói từ con tim và lương tâm của mình. Để nói được những lời nói trung thực, ông phải đấu tranh tư tưởng để vượt qua nỗi sợ bị trù dập, tù tội sau khi sách hồi ký ra đời, cho dù là ở hải ngoại. Người Việt trong và ngoài nước ghi nhận sự can đảm hiếm hoi của một ông già bệnh hoạn tuổi đã trên 80 dùng cái thân tàn của mình để đương đầu với một chế độ tuy mục nát nhưng vô cùng tàn bạo và độc ác.
Dĩ nhiên dư âm cuốn hồi ký độc đáo của Tô Hải đã bay về trong nước. Cộng sản lập tức cho bồi bút Trần Thiên Lương viết bài “Chung quanh việc xuất bản “Hồi ký của một thằng hèn” của nhạc sĩ Tô Hải”, đăng trên báo Công An Nhân Dân trong đó lên án và nhục mạ Tô Hải bằng những luận điệu rẻ tiền, hạ cấp như sau :
“...Gần đây nhất là việc nhạc sĩ Tô Hải, người từng được trao giải thưởng nhà nước về VHNT, đã cho xuất bản ở hải ngoại tập hồi ký “Tôi là một thằng hèn”, và mạnh miệng trả lời báo giới, cũng như trực tiếp cho phát tán những bài viết với lời lẽ đầy hằn học, thóa mạ quá khứ, thóa mạ chế độ cùng những nhân vật mãi mãi là niềm tự hào và yêu kính của dân tộc ta.
…Nhưng thú thật, trong số này, hiếm có người nào lại có lối ăn nói trùm lấp, bất chấp sự thật, với một giọng điệu hằn học như ông Tô Hải. Những điều ông nói, thiết nghĩ, những người nước ngoài chỉ cần có một chút kiến thức về lịch sử, ắt sẽ không “nhằn” nổi.
Nhìn “ngoài” thì thế, nhìn vào trong nước, ông Tô Hải quả là đã ngoa ngôn khi cho rằng, những người lãnh đạo đất nước “trình độ học thức ở mức đánh vần được chữ quốc ngữ”. Trong khi ai cũng biết, nhiều đồng chí lãnh đạo cao cấp của Đảng còn là những nhà văn hóa, từng được các văn nghệ sĩ kính trọng cả về tri thức và bản lĩnh.
….Việc ông Tô Hải nói, ông muốn lên tiếng thay cho mọi người vì lẽ này lẽ khác đã “hèn”, “không dám nói” chỉ là sự ngộ nhận. Bởi thực tế, số người nghĩ như ông, có thái độ như ông chỉ là hãn hữu mà thôi.”
......(Chúng tôi xin phép bỏ một đoạn khá dài. TDNL)...............
Thời gian là cách hay nhất để đãi lọc đá vàng. Những người vượt qua nỗi sợ để viết thơ, văn tố cáo tội ác Cộng sản khi họ còn ở trong nước như Nguyễn Chí Thiện, Nguyễn Mạnh Tường, Tô Hải rất đáng được đồng bào trong và ngoài nước kính mến và ngưỡng mộ. Hòa thượng Quảng Độ cũng thể hiện tinh thần không biết sợ (vô úy) của nhà Phật khi thay mặt Giáo hội Phật giáo Thống nhất ra thư ngỏ lên án chuyện Việt Cộng bán nước cho Trung Cộng và đem Tàu đỏ vào khai thác Bô-xít ở Tây Nguyên. Mong rằng những tôn giáo khác ở Việt Nam cũng nên theo gương sáng của thầy Quảng Độ để ra thư ngỏ lên án chuyện Việt Cộng bán nước.
Những người gan dạ vượt qua nỗi sợ này là những người anh hùng bất khuất, sẵn sàng đối diện đương đầu với bạo quyền Cộng sản một cách không nhân nhượng. Chế độ Cộng sản Việt Nam còn tồn tại vì nhà cầm quyền dùng nỗi sợ tù đày, trù dập để trấn áp bất cứ ai chống đối chúng, cho dù là bằng văn thơ hay hành động. Những người vượt qua nỗi sợ là những người tiên phong để phá vỡ tâm thức sợ hãi do bạo quyền gây ra. Khi đại đa số quần chúng nhân dân không còn biết sợ là lúc chế độ độc tài toàn trị phải lung lay và đi đến sụp đổ một ngày không xa. Những người vượt qua nỗi sợ này mãi mãi là tấm gương sáng cho mọi người soi chung. Họ chính là những hào kiệt thời đại của đất nước và sẽ dẫn đầu giúp nhân dân không còn biết sợ để đứng lên phá vỡ vòng tù ngục do Cộng sản áp đặt lên trong gần một thế kỷ nay. Họ chính là đầu toa xe lửa dẫn đoàn tàu đi tới bến bờ tự do, dân chủ.
Xin kết thúc bài viết bằng bài thơ “Đừng sợ” của Ngục sĩ Nguyễn chí Thiện để thúc giục toàn dân thêm can đảm đứng lên đối phó với bạo quyền Việt Cộng, hiện đang bán nước cho Trung Cộng bất chấp sự chống đối của đại đa số quần chúng dân tộc.
ĐỪNG SỢ
Đừng sợ cái cực kỳ man rợ
Dù nó đương thịnh thời rông rỡ nơi nơi
Phải vững tin và bước tiến con người
Vì khi nó bị dìm ngang súc vật
Cũng là lúc nó tìm ra sức bật
Đau thương kỳ diệu đi lên !
Từ muôn ngàn tàn lụi không tên
Sẽ bùng nở một trời hoa lạ quý
Từ đêm cùng chập chùng chuyên chế
Văn minh nghệ thuật chồi sinh
Chỉ xót cho lớp trẻ hiện hình
Của đói khổ, tù đầy, nhem nhuốc
Phải cứu chúng, phải tìm ra phương thuốc
Dù là thuốc nổ !
(1975)
Ông già gân Tô Hải 83 tuổi không biết sợ khi đang ở trong nước mà cho xuất bản sách hồi ký ở hải ngoại tố cáo tội ác Cộng sản. Người thanh niên 26 tuổi Nguyễn Tiến Trung cũng vượt qua nỗi sợ khi thành lập tổ chức “Tập hợp thanh niên dân chủ” trực tiếp đấu tranh với bạo quyền ngay chính trên quê hương và mới vừa bị bắt. Già và trẻ đều vượt qua nỗi sợ để đương đầu với bạo quyền. Có điều đáng mừng là ngày càng có nhiều người vượt qua nỗi sợ để dấn thân đấu tranh cho độc độc dân chủ của đất nước.
Ngày toàn thắng không còn là một giấc mơ mà là một hiện thực sẽ đến rất gần khi già trẻ nắm tay nhau chung lòng chung sức dấn thân đấu tranh cho tương lai của đất nước.
Xin kính cẩn nghiêng mình trước những người can đảm, bất khuất dám vượt qua nỗi sợ
Los Angeles, một chiều có nắng vàng ấm áp giữa tháng 7 năm 2009
TRẦN VIẾT ĐẠI HƯNG
Email: dalatogo@yahoo.com

Người Việt chống lại Trung Quốc âm mưu xâm lăng đất nưóc Việt Nam

Bản Tuyên Bố của những Người Việt chống lại Trung Quốc âm mưu xâm lăng đất nưóc Việt Nam
Đây là Bản Tuyên Bố của những Người Việt không đảng phái chính trị, vẫn thường xuyên quan tâm đến tình hình đất nưóc
Trong thời gian hơn hai ngàn năm qua, Trung Quốc đã liên tục theo đuổi sách lược thôn tính Việt Nam. Nhiều triều đại kế tiếp của Trung Quốc từ Hán, Đường, Tống, Minh, Nguyên, và cuối cùng nhà Thanh, tất cả đều có dã tâm xâm lăng và đồng hóa Việt Nam. Nhưng Việt Nam đã kiên trì vượt qua mọi hiểm nghèo, chống lại một cách thành công dã tâm của Trung Quốc và tồn tại cho đến ngày nay. Tuy nhiên những sự kiện xảy dồn dập trong những năm qua cho thấy Trung Quốc đang tiến hành trở lại âm mưu xâm lăng tuy thầm lặng nhưng không kém nguy hiểm, bao trùm cả Việt Nam.
Những sự kiện xảy ra giữa Trung Quốc và Việt Nam gồm:
1- Năm 1974, chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa sau trận hải chiến ngắn.
2- Năm 1979, chiếm đóng một số lãnh địa gần biên giới phía Bắc sau trận chiến khốc liệt tại suốt khu vực biên giới Việt Trung.
3- Năm 1988, chiếm đóng một số đảo trong quần đảo Trường Sa sau trận hải chiến ngắn khác.
4- Từ năm 2007 đến nay, có sự xuất hiện đáng nghi ngờ cùa các công ty quốc doanh Trung Quốc chuyên khai thác tài nguyên khoáng sản quặng mỏ tại nhiều vùng được đánh giá rất quan trọng về mặt an ninh và chiến lược quân sự, cụ thể như vùng Tây Nguyên của Việt Nam.
5- Bóp nghẹt nền kinh tế Việt Nam nhằm mục đích làm cho Việt Nam trở nên suy yếu về kinh tế và hậu quả tai hại là VN sẽ không thể chống cự lại được mọi khống chế của Trung Quốc.
Từ nhiều thế kỷ nay, Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trên Biển Đông là lãnh thổ của Việt Nam. Nhiều thế hệ người Việt Nam đã xây dựng cơ chế xã hội và quân đội trên hai quần đảo này. Việt Nam có nhiều tài liệu cũng như các bản đồ do các triều vua Việt Nam từ nhiều thế kỷ trước thực hiện, chứng minh rõ ràng chủ quyền của Việt Nam. Chỉ mới gần đây, khi nhiều quặng mỏ dầu và khí đốt được tìm ra, Trung Quốc bắt đầu đơn phưong tuyên bố chủ quyền các quần đảo này qua tài liệu lãnh hải hình “Lưỡi Bò” tiếm nhận toàn bộ vùng biển bao gồm Hoàng Sa và Trường Sa trong lãnh hải kéo dài từ phía nam đảo Hải Nam, và sau đó Trung Quốc điều động lực lượng hải quân của họ đến kiểm soát toàn khu vực.
Thời gian mới đây hải quân Trung Quốc gia tăng hành động bạo lực phi pháp đối với ngư phủ Việt Nam trên Biển Đông. Nhiều sư kiện liên tục xảy ra, trong đó tàu thuyền đánh cá của ngư phủ Việt Nam bị tàu hải quânTrung Quốc đụng chìm, bắn phá, ngư dân bị bắn chết, bị thương vong và bị bắt làm con tin đòi tiền chuộc mạng.
Trung Quốc vừa dùng tiền của, vật chất, vừa áp lực nhà nước Việt Nam để các công ty quốc doanh chuyên khai thác tài nguyên khoáng sản quặng mỏ được vào vùng Tây Nguyên độc quyền dài hạn khai thác quặng kim loại quan trọng như Titanium, Nhôm, vân vân. Những công ty Trung Quốc này không thu dụng công nhân Việt Nam nhưng lại đem hàng ngàn thanh niên Trung Quốc trong lứa tuổi phục vụ quân đội sang làm việc và sinh sống biệt lập trong các khu vực dành riêng của họ. Ngay cả các cơ quan nhà nước Việt Nam cũng không được phép vô kiểm tra những nơi này.
Dân chúng Việt Nam nghi ngờ và rất lo lắng về dã tâm đen tối của Trung Quốc, lợi dụng việc khai thác khoáng sản quặng mỏ để bí mật cài đặt tiềm lực quân sự của họ, nhất là vùng Tây Nguyên.
Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nguyên bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Việt Nam, là người dày dặn kinh nghiệm và có nhiều thẩm quyền về các vấn đề liên quan đến an ninh quốc phòng, đã ba lần công khai lên tiếng đến các cấp lãnh đạo cao cấp nhất của đảng và nhà nước Việt Nam, bày tỏ nỗi lo lắng sâu xa trước sự có mặt của Trung Quốc trong khu vực Tây Nguyên, vùng rất quan trọng về mặt chiến lược trong việc giữ gìn an ninh toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.
Đồng thời, Trung Quốc còn lũng đoạn kinh tế Việt Nam bằng cách cho tràn ngập và phá giá thị trường Việt Nam với nhiều loại hàng hóa tiêu dùng không đủ tiêu chuẩn an toàn vệ sinh, và chuyển vận bất hợp pháp nhiều loại hàng hóa, vật liệu xuyên qua toàn vùng biên giới Việt Trung. Hậu quả của ý đồ thâm độc này là các ngành sản xuất của Việt Nam đang bị suy yếu chết dần mòn.
Ngoài ra, với âm mưu nhằm hủy hoại khả năng sản xuất lúa gạo của vùng đồng bằng miền Nam của Việt Nam, Trung Quốc đang thực hiện kế hoạch xây 8 đập thủy điện lớn trên khu vực thượng nguồn của sông Cửu Long trong vùng Giang Nam. Trung Quốc vừa hoàn tất ba đập thủy điện lớn. Những đập này đã thay đổi dòng chảy tự nhiên của sông Cửu Long và gây thiệt hại đến khoảng 75% số lượng thủy sản trong khu vực hạ lưu sông Cửu Long. Mức độ sản xuất lúa gạo và các hoạt động nông nghiệp trong vùng châu thổ sông Cửu Long của Việt Nam - khu vực sản xuất lúa gạo lớn nhất thế giới - bị suy giảm nghiêm trọng.
Chúng tôi cực lực chống lại những hành động bành trướng phi pháp và bá quyền cùa Trung Quốc đối với Việt Nam. Chúng tôi đòi hỏi Trung Quốc:
1. Thả tự do lập tức và vô điều kiện tất cả ngư phủ Việt Nam hiện đang còn bị bắt giữ trái phép cùng với tàu thuyền của họ và bồi hoàn đầy đủ những chi phí chi trả cho việc sửa chữa những hư hại gây ra cho những tàu thuyền, và bồi thường toàn bộ thiệt hại cho số hải sản bị tịch thu trái phép.
2. Ngừng ngay những hành động bạo lực bá quyền phi pháp đối với ngư phủ Việt Nam trên Biển Đông.
3. Ngừng xây thêm đập thủy điện trên khu vực Langcang Jiang. Xử lý toàn bộ nước phế thải kỹ nghệ đúng tiêu chuẩn quốc tế để bảo vệ chất lượng nước trong vùng để sông Cửu Long không bị trở thành một hệ thống thoát nước phế thải của các tập đoàn kỹ nghệ Yunnan.
4. Giải quyết các tranh chấp về lãnh thổ, biển đảo và lãnh hải bằng đường lối ngoại giao và tuân hành các qui ước quốc tế, không qua hành động áp chế bằng bạo lực. Những thái độ và hành động bạo lực chỉ làm gia tăng tình trạng bất ổn định không những cho vùng Đông Á mà còn cho vùng Đông Nam Á, khu vực rất cần sự ổn định chính trị, giúp cho công cuộc phát triển kinh tế trong khu vực.
Chúng tôi, người Việt Nam trên toàn thế giới ký tên dưới đây, đặc biệt quan tâm và lo ngại đến những biến cố dồn dập xảy ra ngoài Biển Đông, trên vùng Tây Nguyên và vùng biên giới Việt Trung. Sống cạnh Trung Quốc, như kinh nghiệm của người Tây Tạng, người Uighurs tại Tân Cương, chúng tôi biết rõ chủ trương lâu đời của Trung Quốc là xâm chiếm và đồng hóa các nước láng giềng có ít dân.
Chúng tôi kêu gọi những tổ chức bảo vệ nhân quyền tiến hành điều tra những sự ngược đãi và giết hại ngư phủ Việt Nam không võ trang và không ai bảo vệ, do hải quân Trung Quốc đang gây ra trên Biển Đông, và khẩn thiết đòi hỏi Trung Quốc tôn trọng quyền căn bản của con người đối với ngư phủ Việt Nam đang bi họ bắt giữ phi pháp và đòi tiền chuộc mạng.
Đính kèm:
(1) Bản đồ Biển Đông ghi lại những địa điểm thuyền đánh cá Việt Nam bị Trung Quốc tấn công và bắt giữ, cho thấy rõ ràng họ đang ở trong vùng lãnh hải Việt Nam.
(2) Một số hình chụp cảnh ngư phủ Việt Nam bị đối xử tồi tệ và bị khủng bố, hạ nhục nhân phẩm và hình lính hải quân Trung Quốc đang khủng bố ngư dân Việt Nam.
(3) Thư của Tướng Võ Nguyên Giáp lên tiếng về việc khai thác Bauxite và hiểm họa Trung Quốc tại Tây Nguyên:
(4) Hồ sơ Việt Nam nộp lên Cao ủy Liên Hiệp quốc Đặc trách Cứu xét Ranh giới Thềm Lục địa:
Nhóm chủ trương sẽ gửi bản Tuyên Bố này đến các cơ quan liên hệ của Liên Hiệp Quốc, các vị dân cử trên khắp mọi quốc gia trên thế giới và các cơ quan truyền thông. Chúng tôi cũng đang soạn một Website để phổ biến biến dự án này trên hệ thống Internet. Trong tình trạng Tổ Quốc lâm nguy trước nạn Bắc thuộc, chúng ta không thể tiếp tục im lặng chờ đợi vào nhà nước Việt Nam và các đảng phái chính trị trong cũng như ngoài nước. Xin hãy cùng góp một tay để lên tiếng kêu gọi lương tâm thế giới trước nạn Bắc xâm.
Trân trọng
Nhóm Người Việt Thầm Lặng Chống Nạn Bắc Thuôc.
Danh sách những người ký tên tính đến ngày 07-08-2009: 44 người từ trong ra tới ngoài nước

VANG LENH TAU CONG, VIET CONG KHUNG BO NGUOI DAU TRANH

Nhà Nước VC giả dạng du đảng khủng bố người dân
Vi Anh
Không biết bao nhiêu lần, suốt từ Bắc chí Nam, chế độ CS Hà nội đã để cho công an CS giả dạng hay tổ chức cho du đảng dùng gậy gộc, hung khí hay vũ khí bén nhọn hành hung những người dân đấu tranh đòi quyền lợi vật chất hay tinh thần. Như các tôn giáo đòi tự do tôn giáo, cơ sở thờ tự; trí thức đòi dân chủ và nhân quyền; dân nghèo ở thành thị và thôn quê đòi nhà đất bị trưng dụng trả rẻ mạc như bị cướp- tất cả đòi hỏi cách ôn hòa, nhưng CS trấn áp bàng bạo lực. Trong nước người dân thích phim trinh thám Hồng Kông, Đại Hàn, Đài Loan và "báo đài" của Đảng Nhà Nước CS muốn dấu bàn tay lông lá của nhà nước, cụ thể là công an tổ chức, bảo kê, thị thiềng cho những kẻ giả dạng du đảng để đánh đập dân, nên lấy chữ "xã hội đen" để chỉ loại người du thủ, du thực, côn đồ ấy. Ở hải ngoại thấy trong nước xài cũng xài luôn như một thông tín viên của Đài RFA dùng cả một bài truyện thời sự dài để phân tích.

Nhưng chữ dùng thích hợp nhứt có lẽ là chữ "khủng bố nhà nước" (state terrorism). Khủng bố nhà nước ở đây có nghĩa là hành động của nhà nước khủng bố người dân dưới hình thức công khai hay âm thầm, mà hình thức dùng du đảng hay công an giả dạng du đảng hành hung dân là một trong những cách. Chữ nhà nước để sau danh từ khủng bố dóng vai trò tỉnh tự phụ nghĩa cho danh từ khủng bố, tiếng Việt tỉnh từ để sau tiếng danh từ, tiếng Anh để trước theo văn phạm.

Thực chất khủng bố nhà nước là khủng bố của nhà nước, vì nhà nưóc, do nhà nước. Chữ này đã có trong danh từ chánh trị và xã hội học lâu rồi. Hai môn học Chánh trị Học và Xã hội học đã sữ dụng chữ này trong sách giáo khoa như cuốn Society: The Basics của John J. Macionis năm 2000 đã xuất bản lần thứ 5 rồi, hầu hết sinh viên đại học Mỹ nào cũng học . Một cách đại tổng, định nghĩa của chữ " khủng bố nhà nước" này là hình thái khủng bố do người của nhà nước như công an, quân đội trực tiếp thực hiện hay do người của nhà nước giả danh, giả dạng thường dân hoặc người do nhà nước mướn như du đảng để thực hiện. Với định nghĩa đó, người ta thấy CS Hà nội đang thi hành kế hoạch khủng bố nhà nước đối với các phong trào đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN và phong trào đòi quyền sống, quyền sỡ hữu của nông dân và quyền lao động của công nhân.

Thực vậy cường độ và nhịp độ của những cuộc khủng bố nhà nước ở VN ngày càng tăng. Mới đây trong một thời gian gần như đồng thời tại hai địa điểm cách xa nhau, công an CS nhất tề thực hiện hai cuộc khủng bố nhà nước. Trước sự thị thiềng của công an, cán bộ, đảng viên của địa phương, du đảng công khai bạo hành Phật Tử và tăng ni tu học ở Chùa Bát Nhã (Lâm Đồng) và giáo dân và vị linh mục Công Giáo tại giáo xứ Tam Tòa ở Đồng Hới. Còn trước đây, không giấy mực nào ghi lại cho hết những vụ công an dùng du đãng khủng bố người dân đòi hỏi quyền lợi tinh thần và vật chất đã bị CS cướp đoạt. Bao nhiêu Dân Oan đi khiếu kiện bị công an cho côn đồ cả lũ đến đập phá, đánh đập, bắt thẩy lên xe như thẩy heo để chở về địa phương. Du đãng đánh dập Dân oan ở Vườn Hoa Mai Xuân Thưởng (Hà nội), văn phòng tiếp dân ở Saigon, Mỹ tho, Cần Thơ, v.v.

Mục sư Nguyễn Công Chính,, Chủ Tịch Hiệp Hội Thông Công Tin Lành Các Dân Tộc Việt Nam, ở Cao Nguyên, bị một bà trưởng công an cho một tên du đãng bóp hạ bộ, đau nghẹt thở thiếu điều lòi con mắt để bà công an này cười "cực kỳ" khoái cảm. Sau đó Mục sư bị công an canh gác trước nhà ông đánh đập, hành hung, suýt lọt tròng con mắt, mí trên và dưói máu chảy ròng ròng.

Bao nhiêu nhà tranh đấu dân chủ bị công an giả dạng thường dân, du đãng chẹt xe, bắt cóc trên đường đi. Từ luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, nhà báo tự do Điếu Cày. Cựu Trung Tá Bộ Đội CS Bắc Việt Trần Anh Kim, Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Nguyễn KhắcToàn, LM Phan Văn Lợi, LM Nguyễn Văn Lý, Lê Nguyên Sang, Trương Minh Đức, nhà văn Nguyễn Xuân Nghiã, cô Phạm Thanh Nghiên, ông Phạm Văn Trội và nhà giáo Vũ Hùng; tất cả đều, cách này hay cách khác, bị công an, du đãng khủng bố nhà nước. Nhà văn Trần khải Thanh Thủy bị liệng phẩn vào nhà 14 lần.

Khủng bố nhà nước quá nhiều, quá thường, lập đi lập lại từ Bắc chí Nam VN nhiều lần đến nổi khó mà nhớ hết. Hầu như mỗi lần công an hay nhà cầm quyền trấn áp người dân là có xảy ra, như đó là qui luật, tiêu lịnh hành động của CS đối vơi người dân dám chống đối nhà cầm quyền vậy.

Sở dĩ CS dùng côn đồ thực hiện cuộc khủng bố nhà nước vì dùng lực lượng võ trang chính thống mà đàn áp dân thì mang tiếng với thế giới, vì thế họ phải mượn tay du đãng để khủng bố trấn áp người dân.

Tóm lại khủng bố không phải chỉ có khủng bố Hồi Giáo cực đoan mà tổ chức Al Qaeda của Bin Laden đã biến thành hệ thống và chiến thuật gần đây. Độc tài CS đã biến khủng bố thành một kỹ thuật và nghệ thuật tinh vi, cao kỳ để khủng bố tinh thần và vật chất con người trước rồi, từ trứơc, trong và sau cuộc Cánh Mạng Vô sản ở Nga. Còn độc tài quân phiệt như ở Miến Điện và giáo phiệt như ở Iran vẫn dùng khủng bố để trị dân và bây giờ hãy còn. Theo định nghĩa nhiều học giả đồng ý, khủng bố hàm súc ý nghĩa dùng hành động bạo lực hay dùng hăm doạ của cá nhân hay của tổ chức để đạt mục tiêu chánh trị. Khủng bố có ba hình thức, đen, trắng, xám. Không phải chỉ có cá nhân hay tổ chức chánh trị dùng khủng bố, mà nhà nước cũng dùng đối vơi người dân của mình. Loại khủng bố nhà nước đó là dùng bạo lực, thường không cần sự giúp đỡ của pháp luật, có khi hành động đó trái luật hay vô luật nữa, nhưng do người của nhà nước thực hiện. Tiêu biểu như Saddam Hussein xây dựng chế độ thống trị của Ong trên đất nước và nhân dân Iraq bằng khủng bố nhà nước.

Điều mà nhà cầm quyền CS Hà nội để cho các nhà cầm quyền địa phương và công an CS dùng côn đồ để khủng bố tinh thần và vật chất người dân đòi quyền sống và đòi tài sản là một thứ khủng bố nhà nước. Tất cả nhũng chủ thuyết khủng bố đều biện minh bằng phương châm của CS, cứu cánh biện minh cho phương tiện. Cứu cánh là mục tiêu chánh trị của nhà nước. Đối với CS Hà nội cứu cánh là giành, giữ, bám độc quyền cai trị toàn diện cho Đảng CS. Mọi hành vi cá nhơn hay tập thể đi ngược lại hay thách thức quyền bính đó của Đảng, thì Đảng buộc tội là phản động, phản cách mạng, CS diệt với bất cứ giá nào, bằng mọi phương tiện dù sắt máu, ác độc, ác đức nhứt, trong đó khủng bố nhà nước là một cách CS Hà nội thường dùng.

VI ANH

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2009

DOI NGUOI CON GAI DUOI BAN TAY HO CHI MINH VA BON TAY SAI

CUOC DOI PHU NU VIET NAM DUOI THOI DAI CONG SAN

LAY CHONG THEO SU PHAN CONG CUA DANG
Nhung phu nu mien Bac bi cuong bach lay nhung thuong phe binh que cut, dui mu, co anh bi mat ca bo phan sinh duc. Do la su ban thuong cua Dang c cho thuong binh, co to me chi phai vang loi


CUOI VO ROI DI VAO NAM GIET NGUOI
Nhung anh hoc tro bi cuong buc di vao Nam giet nguoi, duoc goi la trung tuyen va tu nguyen thi hanh nghia vu cao ca. Neu khong chiu ra di thi cha me se bi bop tai, cat ho khau duoi di, khong cho di san xuat lua gao duong nhien la chet.
De may cau nay yen tam, Dang C buoc ho phai cuoi VO truoc ngay di vao con duong chet, thuong la 3 ngay hay 1 tuan sau la di ngay.

TAI SAO PHAI CUOI VO TRUOC KHI DI VAO NAM
Da co vo roi thi yen tam, neu vo co bau thi chet cung cam long. Da co vo roi khi anh ta khong phai la con mot, nen khong duoc mien di vao Nam. Nguoi vo thay khong con thanh nien trai trang nua, ai muon cuoi cung lam lieu vang loi cho xong mot cuoc doi nguoi dan CS. Nguoi vo ve nha chong, bot di mot ganh nang cho cha me khong du luong thuc nuoi con, ve nha chong nguoi vo tro thanh lao dong chinh cho gia dinh nguoi chong khong bao gio tro ve nua.
The la tro thanh no le khong cong, moi gia dinh deu suy doi vi mieng com, khinh bi nhau, chuoi rua nhau, nang dau khong biet phai di dau. Nhung van co can bo cap to kiem cach du do the xac, roi pha thai tan doi nguoi con gai Bac ki.

PHA THAI O MIEN BAC : THAI NHI DUNG LAM THUOC BO
Chi em bi cuong buc lay chong, nhung khong bao gio co chong o nha, nhung thong tin deu bi bung bit, kiem duyet…neu chong chet o mien Nam thi VC im luon de nguoi nha hy vong va tin tuong vao duong loi luu manh cua HCM. The la can bo VC dia phuong ra suc di san moi, choi thoa suc, chi em phai di pha thai lien tuc mac du khong co dua con nao. Thai nhi duoc bon VC dem ve lam thuoc bo, mot so lon can bo VC dam ve nuoi Heo, heo duoc nuoi trong nha voi hang chuc con heo.

VIET CONG CUONG BUC PHU NU NONG THON MIEN NAM VAO RUNG SAU
Bon du kich thuong thuong ban dem vao nha dan nong thon, bat thanh nien nam nu vao trong bung bien, vao khu khang chien va buoc ho tham gia nhung tran danh du kich pha hoai lang xom mien Nam. VC goi do la doi quan toc dai

TUYEN NHAN VIEN NU LAM O KHANH SAN, NHA MASSAGE
Cac em gai con nho nhung cua gia dinh suy kiet cho con gai vao lam nhung nha HANG, khach san…la nhung nha THO cua VC, nhan vien deu bien thanh Di, di nhien la ten lanh dao phai huong truoc, choi truoc. ( Ten giam doc nha may det Nam Dinh da choi tat ca phu nu trong nha may, bi thua kien ma khong sao ca)

VIET CONG PHA NAT GIA DINH NGUOI MIEN NAM
Bon can bo mien Bac sau 75 tran ngap vao mien Nam kiem an qua con duong tong tien hu doa, tich thu, cuop sach…danh tu san, danh tu thuong, lay nha…
VC tim moi cach cuop vo cua nguoi mien Nam, lam cho ho doi khat, tung thieu, bi binh khong co tien mua thuoc…tu do chung ga gam, hua hen mot cho lam viec de cuong dam, dung quyen luc va tien cua de lay nhung nguoi dan ba khon kho nay. Dac biet la chung dung moi cach de lay vo cua nhung tu binh sau 75 va o ngay trong can nha do, neu nguoi tu con song va tro ve, ho se cam thay nhieu noi bat hanh hon, dau kho hon khi mat ca gia dinh, mat ca nhung dua con tho ngay kho khao bay gio la nhung tre co hu hong, hon xuoc, say sua..

THAN PHAN NGUOI PHU NU DUOI CHE DO VIET CONG
Nhung nguoi vo cua can binh Viet cong ngheo kho, song kho khan, binh tat khong noi nuong tua, nguoi chong khong co tro cap gi, chi biet danh giet theo menh lenh, truoc75 la danh giet nguoi Viet o mien Nam, sau 75 la danh thue cho bon Nga, Vi Nga co moi tranh chap voi Tau sau 75, hai thang cuop Nga Tau khong muon danh nhau vi so nguoi cua no chet nen chung no sai Viet Mien thu suc voi nhau hon 10 nam. Nguoi vo cua bo doi VC pha ganh vac gia dinh, nuoi con va cha me ca 2 ben, co nhung anh bo doi cong song sot tro ve voi doi chat cut, tay que, minh day thuong tich la tro thanh mot ganh nang ne qua muc cho nhung nguoi vo va cho ca dan toc VN.

BAO NHIEU CO GAI RA NUOC NGOAI DE THANH GAI MAI DAM
TAT CA NHA NGHI CUA VC DEU CHUA GAI MAI DAM
AI DA BAN TRE EM CHO BON MAI DAM TRONG NUOC, NGOAI NUOC

That tham thuong cho dan toc duoc ban tay tan doc cua VC va HCM, chi biet lam tay sai cho Nga Tau ma dim dan toc trong bien mau. Say 75 lai chap nhan di danh thue chem muon cho bon Nga de lai cho dat nuoc them hang trieu nguoi que, dui, cut.. roi them di diem, ma co, cuop giut…Hoi bon cuop VC hay tu sat di de khoi mang tieng diem nhuc cho nguoi Viet

TAI SAO NGA TAU CAI DAT HO CHI MINH LANH DAO PHIA BAC VIET NAM

CHIEC BAY HAN THU NAM BAC VIET NAM

Sau nhung loi TUYEN BO khieu chien cua Ho CM, mot ten tay sai cua Nga Tau dam tien phong cho ca khoi CONG SAN thach do khoi tu ban, doi tieu diet khoi tu ban tu do.
Chu truong cua phe CS la tan diet phe tu ban voi hy vong la chiem doat tai san san co cua tu ban da lam ra ma khong can phai bo suc lao dong tao dung.
Bon Nga Tau da nham vao nuoc VN, mot nuoc co day nui Truong son xuyen suot nam Bac, noi co the de cho bon CS an nap, che dau vu khi, con nguoi va tu do co the tan cong dong bang. Nhu vay Viet nam la noi li tuong de co the gay ra mot cuoc chien truong ki vai chuc nam rat an toan cho phe du kich.
Mot li do dac biet khac la tong so vu khi quan nhu trong De nhi The chien con lai hang tram ngan ti dola, hang ngan nha may cong xuong van con do, vay thi ai se tien thu so vu khi nay, ai se mua hang hoa giet nguoi nay va neu ngung san xuat thi quyen luc cung giam sut, tien an cap hoi lo tham o cung mat tieu. Do vay bon Nga Tau da cham HO CHI MINH, phai giup do thang nay het minh, phai xay dung cho no mot phong trao vung manh, lam bat cu hinh thuc nao mien la de no dung dau mot nuoc. Co suc tao dung cho ten HCM mot danh tieng, uy tin du la gia doi, lua bip.
Va roi bang moi cach phai chia doi nuoc VN thanh 2 phe de gai bay cho 2 phe nay giet nhau. Cho ten HCM dung ve phia Bac, phe ta, cho no theo hoc thuyet CS, lanh dao theo duong loi sat mau, tren noi duoi thong nghe la dap dau, thanh trung, thu tieu, phai giet mot do de ham doa so khac, phai giet hang loat, giet tap the, giet tren duong pho, giet ban dem…co nhu vay moi vang loi
Con vo so duong loi khac de ham doa nhu sach nhieu ho khau, viec lam, di lai, an noi, suy nghi, to cao, phe binh nhau, thi dua vang loi lam theo chi tieu,cuong buc lao dong tay chan, hop hoi, hoc tai lieu, xep loai cong tac cua nhau…Bien phap ban thiu hon la bop luong thuc, su dung tem phieu, doi va huy tien, tung them tien gia tri ca tram lan tao lam phat 100 lan moi nam, han che mua ban thuoc binh, kham binh tu nhan
Bien phap cho san di to cao, rinh mo khap moi noi, nup len chung quanh nha de nghe len, vao thang tung gia dinh vao bua com de xem ho an mon gi, ban dem di luc soat kham nha luc moi nguoi dang ngu
Nguoi dan Bac song vo vong, song trong nha tu kho sai, bi nhoi so oc nao, bip lua bip ta thuyet do day, lai bi bop nghet cuoc song tram be, chi biet vang loi hoac bi giet. Chap nhan cuoc chien tranh nguoi Viet giet nguoi Viet, tay phai cam ma tau Trung quoc chem tay phai cam khieng cua My. Mot cuoc chien ngu xuan ban thiu, o nhuc, con thua loai cho.
Nho vay,Cong san va Ho CM da vo vet sach thanh nien nam nu mien Bac sau nam 54 dua vao day Truong son lam moi cho may bay B52, F111, F15,F16, khu truc co,…cua mien Nam. , hang trieu can Anh bom Napal, bom lua, bom dau dinh,… duoc doi xuong tren dau cac cac thanh nien moi lon cua mien Bac VN, nhung cau hoc tro chua biet mui tinh yeu, con ngo ngac voi cay sung AK, voi cay ma tau cua Trung quoc, bong nhien bi giet chet ma khong hieu tai sao.
Nhung cau bo doi con song sot van tiep tuc bi thuc ep vao tan cac lang xa Mien Nam, song chui ruc duoi ham ho, ban dem di cuop lua gao de song, nhiem vu chinh la am sat, thu tieu nhan vien, can bo mien Nam. Tu nhung cau hoc tro tho ngay, nhung trai trang nong thon hien hoa, ho da tro thanh nhung ke khat mau, tham sat nhan dan khong gom tay. Ho CM da tuyen truyen long thu han ngu xuan vao dau oc kho dai cua nhung dua con ngoan VN, lai con cuong ep bo doi ngo ngan vao hoan canh tuyet vong, hoac la thi hanh menh lenh hoac la chet, di giet nguoi vo toi hoac la se bi thu tieu.
Sau nhieu nam an nap trong rung ru, trong hang, ham bi mat, neu khong chet vi binh tat thi cung chet vi bi thuong tich, bi bat bo, cung co the bi giam tu va chet. Nhung nguoi than co lai o mien Bac roi phai nhin thay hau qua cai chet cua nguoi than, giet nguoi phai den mang, gieo oan phai gap oan, lam ac phai gap ac…nhung ma cuoc doi khong phai vay, con nguoi khong co du li tri va khon ngoan, khong co nhan thuc ve cuoc doi, kien thuc chua duoc hoc, the roi ho se thu han mai, mong duoc tra thu nguoi mien Nam.
Chi co Ho chi Minh ngoi mim cuoi voi nhung nu cuoi hiem doc, gian manh voi nhung net tan bao trong khoe mat cua han. Ho chi Minh suy nghi: Ha Ha, Tao da tao duoc moi thu han cho nhan dan mien Bac, roi day chung no se xin vao mien Nam de tra thu, de giet lan nhau theo linh cua su phu Trung quoc cua tao…ha ha ha ha…ha ha ha..