Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2010

DANG VIET CONG BIP NGAN NAM THANG LONG DE BO TUI 4.5 TY DO LA

NGAN NAM THANG LONG LA
NOI NHUC QUOC THE HAY NGAY TAN CUA VIET CONG, XIN DUOC LAM 1 TINH CUA TAU CONG,LUON TIEN VET HET NGAN SACH NHA NUOC, CHUAN BI TRON CHAY
Người viết xin ghi lại lời di chúc của vị vua anh minh Trần Nhân Tôn, để nhắc nhở cho những ai còn mang trên mình dòng máu Việt Nam ở trong và ngoài nước phải biết rằng: bất cứ hành động nào dù vô tình hay cố ý tiếp tục đi theo đường lối của các nhà lãnh đạo ĐCSVN đều mang trọng tội với lịch sử, với Tổ quốc và nhân dân: “Các ngươi chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo. Vì rằng họ tự cho mình cái quyền nói một đằng làm một nẻo. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Trung hoa, chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra nơi biên ải, các việc trên khiến cho ta nghĩ đến những chuyện khác lớn hơn. Tức là họ không tôn trọng biên giới quy ước, cứ luôn luôn tự đặt ra cái cớ để tranh chấp, không thôn tính được ta thì gậm nhấm ta, họ gậm nhấm đất đai của ta. Dần dần họ sẽ biến giang sơn của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy các ngươi phải nhớ lời ta dặn, một tấc đất của tiền nhân để lại cũng không được để lọt vào tay kẻ khác. Ta để lời nhắn nhủ này như một lời di chúc cho muôn đời con cháu”.

Từ ngàn xưa, trải qua các triều đại phong kiến, tiền nhân của ta dù có độc tài chuyên chế hay đất nước bị đô hộ của giặc Tàu, hoặc có những khi huynh đệ tương tàn khiến Trần Ích Tắc và Lê Chiêu Thống phải nhờ vào sự giúp đỡ của đế quốc Trung hoa, nhưng vẫn không có triều đại nào cam tâm nghe theo ngoại bang để tàn sát dân tộc mình, cũng không có triều đại nào tự dâng hiến đất đai của Tổ quốc cho ngoại bang như triều đại của ĐCSVN hôm nay.

Thật vậy, trong suốt thời gian có sự hiện diện của ĐCSVN, nhân dân ta đã phải chịu quá nhiều đau thương và mất mát. Hàng trăm ngàn người dân vô tội và các nhà trí thức yêu nước của miền bắc Việt Nam đã bị tù đầy, chết oan ức trong phong trào cải cách ruộng đất và cuộc thanh trừng Nhân văn Giai phẩm mà ĐCSVN do Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo thực hiện theo chỉ thị của Mao Trạch Đông từ 1953-1957. Hậu quả là hơn một triệu đồng bào phải liều chết để di cư vào Nam tìm tự do, rồi cuộc nội chiến trên 25 năm với sự hy sinh của hàng triệu thanh niên khắp 2 miền đất nước, cùng với trên 5000 người dân Huế bị "bộ đội giải phóng" tàn sát hồi tết Mậu Thân 1968 ..., tất cả là những nỗi đau không thể xóa nhòa được trong ký ức mọi người. Nhờ sự phản bội đồng minh của Hoa Kỳ mà phe cộng sản mới chiếm được miền Nam. Sau khi chiếm được miền Nam và nhìn thấy sự sung túc và tự do của nhân dân miền Nam, đáng lẽ các nhà lãnh đạo CSVN đã nên suy nghĩ lại. Nhưng không, cũng vì say men chiến thắng mà họ đã tiếp tục phạm sai lầm, tiếp tục trung thành với chủ nghĩa Marx-Lenin không tưởng, tiếp tục vì quyền lợi cá nhân mà hy sinh quyền lợi của đất nước, của nhân dân, khiến cho hơn 3 triệu đồng bào phải liều chết vượt biên tìm tự do nơi đất khách trong đó, có hàng trăm ngàn người phải bỏ mình ngoài biển cả bao la. Các nhà lãnh đạo CSVN quá đê hèn, quá bạc nhược trước bọn cường quyền Trung Quốc, luôn luôn trung thành với phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt do Trung Quốc đề ra.

Công hàm bán nước công nhận Hoàng Sa nằm trong hải phận của Trung Quốc doThủ tướng Phạm Văn Đồng ký ngày 14/9/1958, được báo Sài Gòn giải phóng phát hành tháng 5/1976 đăng lại lời nói của cựu Tổng Bí thư Trường Chinh: “Trung Quốc vĩ đại đối với chúng ta không chỉ là người đồng chí mà còn là người thầy tin cẩn đã cưu mang chúng ta nhiệt tình để chúng ta có ngày hôm nay. Vì vậy, chủ quyền Hoàng Sa thuộc Vệt Nam hay Trung Quốc cũng vậy thôi”, còn C Hồ Chí Minh thì tuyên bố: “Ai có thể sai chớ đồng chí Mao thì không thể nào sai”. Cuộc tàn sát vô nhân đạo của bọn xâm lăng Trung Quốc vào 6 tỉnh biên giới Việt Nam tháng 2/1979 để dạy cho Việt Nam một bài học, cùng với sự tan rã của khối cộng sản Liên Sô và Đông Âu đã khiến cho các nhà lãnh đạo CSVN phải quay về với Trung Quốc và dâng hiến cho chúng trên 8000 km2 vùng biển bắc bộ, vùng đất địa đầu Ải Nam Quan, bãi Tục Lãm và 2/3 Thác Bản Giốc… Nhà nước CSVN lại cho phép Trung Quốc vào khai thác Bô xít ở Tây nguyên (yết hầu của Việt Nam và nóc nhà của Đông Dương) bất chấp sự can ngăn của đại tướng Võ Nguyên Giáp và trên 300 nhà trí thức, khoa học trong ngoài nước, cho Trung Quốc thuê trên 300 ngàn hecta rừng chiến lược biên giới ttrrong thời gian 50 năm, luôn câm nín hoặc chỉ phản đối chiếu lệ khi Trung Quốc ngang nhiên bắt bớ, đánh đập, cướp tài sản, đòi tiền chuộc đối với ngư dân Việt Nam đánh cá ngay trên hải phận của nước mình…

Đặc biệt, đại lễ ngàn năm Thăng Long với kinh phí khoảng 100 ngàn tỷ đồng (tương đương gần 5 tỷ Mỹ kim), chiếm gần 10% ngân sách quốc gia lại được tổ chức đúng vào ngày quốc khánh của Trung Quốc 01/10/2010. Trong khi theo Đại Việt Sử ký Toàn thư của Ngô Sĩ Liên, Khâm Định Việt sử và Phật giáo Sử lược tập 2 của GS Lê Mạnh Thát cùng Việt Nam Sử lược của Sử gia Trần Trọng Kim (ông cũng là Thủ tướng chính phủ của nước Việt Nam độc lập thời Bảo Đại đã bị chủ tịch Hồ Chí Minh cướp chính quyền ngày 19/08/1945 ) thì vua Lý Công Uẩn dời đô về Thăng Long vào trung tuần tháng 7 âm lịch năm Canh Tuất, (năm 1010 dương lịch) nghĩa là ngày kỷ niệm ngàn năm sẽ rơi vào tháng 8 hoặc đầu tháng 9 chớ không thể nào là ngày 1/10 dương lịch được. Thêm vào đó, cuốn phim dài 19 tập Lý Công Uẩn- Đường Đến Thăng Long tốn trên 100 tỷ đồng lại được quay tại TQ với ê kíp chính từ đạo diễn, hóa trang, kỷ thuật, cách ăn mặc và diễn viên phụ đều là người TQ, khiến cho sự bất bình trong dân chúng và sự phản biện của các thành phần trí thức yêu nước càng dâng cao.

- GSTS Nguyễn Đăng Hưng nhận định: “Mới xem qua thôi mà tôi đã thấy hãi, nếu không nói là kinh hoàng. Từ trang phục cho đến cảnh quan, từ áo mão cho đến búi tóc, hình ảnh toát ra cho thấy đây là phim Trung Quốc, chẳng khác gì những phim lịch sử Trung Quốc khác mà đông đảo người dân Việt Nam đang xem trên màn ảnh truyền hình…… Từ chổ vô văn hóa đến chổ văn hóa nô dịch là khoảng cách những bước đi nhỏ, phim nhắc nhở trên đây là một trong những bước đi ấy”.

- Gs Nguyễn Văn Tuấn: “Chưa bao giờ Việt Nam chịu ảnh hưởng Trung Quốc sâu đậm như hiện nay….., chẳng lẽ 1000 năm rồng rã chưa đủ để chúng ta trưởng thành, để chúng ta thoát khỏi ách thống trị văn hóa của Trung Quốc? Tại sao Nhật và Hàn quốc thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc, còn ta thì không? Thật ra, có lẽ câu hỏi là: chưa thoát hay chưa muốn thoát?"

- Nhà nghiên cứu Nguyễn Đắc Xuân sau khi xem một số cảnh trong phim đã nói với phóng viên đài BBC là: “Cần cho bộ phim này vào kho để đánh dấu rằng trong điện ảnh Việt Nam đã từng có một sự kiện ngu dốt đến như vậy”.

- Nhà thơ Đỗ Trung Quân thì nhận xét đây là bộ phim Trung Quốc nói tiếng Việt.

- Ý kiến của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh sau khi xem phim: “Thật không thể được! Nếu tôi là Bộ trưởng Bộ Văn hóa Thể thao Du lịch, tôi sẽ cấm chiếu bộ phim này trên toàn cõi Việt Nam, bất kể trên truyền hình hay rạp"

- Luật sư Cù Huy Hà Vũ trong đơn kiến nghị gởi Quốc Hội thì cho rằng: bộ phim Lý Công Uẩn – Đường đến Thăng Long là phản quốc. Còn rất nhiều những tiếng nói yêu nước từ các nhà trí thức ưu tú, mạch sống của Tổ quốc Việt Nam mà người viết không thể nào nêu ra hết. Có phải vì thế mà trong ngày khai mạc đại lễ ngàn năm lại không có sự hiện diện của tam trụ triều đình Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng và toàn dân cũng không được treo cờ mừng đại lễ.

Trên 100 ngàn tỷ đồng được tung ra cho một đại lễ dưới danh nghĩa độc lập chủ quyền quốc gia, nhưng thực chất là chào mừng ngày lập quốc của bọn bá quyền Trung Quốc. Trong khi đất nước còn đang nằm trong danh sách nghèo của thế giới, bệnh viện có đôi khi một cái giường phải nằm 2 bệnh nhân, trường học còn thiếu và có nơi trẻ em học sinh phải đu dây cáp qua sông để đến trường như sông Pô Cô thuộc tỉnh Kontum, hoặc lội qua sông để đi học như sông Ayun thuộc huyện Chư Sê, trong các làng mạc ở nông thôn đại đa số nhân dân còn phải thiếu ăn trầm trọng, rất nhiều gia đình không có tiền nuôi con ăn học dù chỉ cấp I, cấp II, còn miền Trung thì đồng bào đang oằn hoại đau thương vì sự tàn phá của lũ.

Sự giúp đỡ của đồng bào hải ngoại qua chương trình từ thiện lá lành đùm lá rách cũng chỉ xoa dịu phần nào cảnh cơ cực của người dân. Rõ ràng những việc làm của các nhà lãnh đạo ĐCSVN đã đi ngược lại quyền lợi của đất nước, phản bội lại công lao và xương máu của tiền nhân, lừa dối cả dân tộc để ngấm ngầm đi theo lộ trình của Trung Quốc. Thử hỏi nếu xét về công và tội của chính quyền CSVN với các nhà bất đồng chính kiến đấu tranh ôn hòa cho tự do, dân chủ và nhân quyền, cho sự vẹn toàn đất nước thì ai là người có tội? Các nhà lãnh đạo ĐCSVN hiện nay họ rất thành công trong chủ trương bịt nguồn thông tin trung thực đến người dân, đào tạo được một lực lượng công an, an ninh quân đội quá trung thành với đảng, chỉ biết còn đảng còn mình, mù quáng trước các hành động sai trái, vô nhân đạo đối với dân oan và các nhà đấu tranh dân chủ, họ đang dồn nhân dân vào bước đường cùng. Nhưng người viết tin tưởng vào lời nói của Gs Nguyễn Huệ Chi chia sẻ với ông Hà Sĩ Phu: "Nhưng mà tôi vẫn còn tin ở cái chỗ là dân tộc mình rất lạ, bình thường người ta không quan tâm gì đến công ích, bình thường người ta không quan tâm gì đến các huyện lớn của đất nước, thế nhưng mà khi đất nước bị dồn đến chân tường thì cái sức mạnh đó tự nhiên nó bật trở lại, nó như là một hồn thiêng sông núi tiềm ẩn trong tâm hồn con người Việt Nam"

Thế kỷ 21 này vẫn còn có chổ đứng của tâm linh, luật nhân quả là hiện thực không ai tránh khỏi, mọi hành động gian ác, bất thiện chắc chắn sẽ có những kết quả không tốt về sau. Người viết xem kỹ lại bài viết của Thượng tọa Thích Thiện Minh về ngày tàn của ĐCSVN và lời tiên tri của Lý Nguyễn Thiên Quý (đảng Bình Xã Thiên Việt) thì rõ ràng ngày tàn của ĐCSVN là rất gần.
Có 2 điều tiên đoán của Thượng tọa về ngày tàn của ĐCSVN là:

- Nếu lấy mốc 1975 (Mẹo) – 2011 (Mẹo)=36 năm, tức là Mẹo gặp lại Mẹo và 3+6=9 cùng 81năm tồn tại của ĐCSVN 8+1= 9.
- Nếu lấy mốc năm thành lập ĐCSVN 1930 (Ngọ) – 2014 (Ngọ), tức là Ngọ gặp lại Ngọ.

Tuy nhiên theo quả quyết của nhà tiên tri Lý Nguyễn Thiên Quý thì cuối năm 2014 ĐCSVN sẽ thực sự suy vong. Nhưng riêng cá nhân người viết nhận thấy thì những gì mà ĐCSVN đang đối diện, những sự việc đang xảy ra trên đất nước đã hội đủ 3 điều kiện cho sự sụp đỗ giống như của ĐCSLX năm 1989 – 1990 đó là:

1/ Lòng dân ly tán không còn tin tưởng vào chính quyền lãnh đạo đất nước nữa. Trong thời gian qua, hình ảnh đàn áp dân oan, đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ, đàn áp các tín đồ các tôn giáo, tham nhũng tràn lan bất trị và sự lộng hành của công an…v.v…đây là điều kiện thứ I.

2/ Nội bộ chính quyền tranh giành quyền lực bí mật hại nhau, các phong trào đấu tranh tự do dân chủ, nhân quyền tiếp tục phát triển, các nhà trí thức, các nhà khoa học yêu nước trong đảng cũng như ngoài đảng bất chấp hiểm nguy và can đảm phản biện công khai với chủ trương và chính sách sai trái của chính quyền, những đảng viên ưu tú và trí thức của đảng sẵn sàng từ bỏ đảng…v.v… đây là điệu kiện thứ II.

3/ Bất ổn xã hội, lạm phát tăng nhanh, đồng tiền mất giá, vật giá các mặt hàng tiếp tục tăng cao khiến cho cuộc sống của đại bộ phận nhân dân gặp rất nhiều khó khăn, nợ công của chính phủ đã vượt xa ngưỡng cửa cho phép của Ngân hàng thế giới là 50% GDP. Theo báo cáo của Bộ Tài chánh Việt Nam thì nợ công của Việt Nam năm 2009 là 52,6% GDP, dự đoán cuối tháng 12/2010 sẽ là 56,7% GDP..v.v.. đây là điều kiện thứ 3.

Chỉ số thông minh và con số nhân tài của Việt Nam không thua kém các nước văn minh trên thế giới, bằng chứng là số sinh viên Việt Nam đi du học ở các nước dân chủ đa nguyên cũng như con em các kiều bào Việt Nam hải ngoại đều đạt thành tích cao trong các trường danh tiếng của họ, một số cũng thành công trong sự nghiệp và đang giúp đỡ Việt Nam rất nhiều trên con đường hội nhập. Trái lại, nền giáo dục trong nước thì sau hơn 35 năm thống nhất chưa có một trường đại học nào của Việt Nam nằm trong danh sách của 200 trường đại học của Châu Á, những nước cùng khu vực như Thái lan, Indonesia, Hàn quốc, Singapore, Malaysia, Đài loan thua xa miền Nam Việt Nam trước 1975, nhưng hôm nay thì họ đã hơn Việt Nam hàng chục thậm chí hàng trăm lần. Đặc biệt trong năm 2010 nếu chúng ta tự hào về thiên tài toán học thế giới Gs Ngô Bảo Châu (Pháp quốc), thì tại Hoa Kỳ cô bé 17 tuổi mang tên Alexandia Huỳnh con một người Mỹ gốc Việt, đã được trường đại học danh tiếng Harvard cấp học bổng toàn phần hệ tiến sĩ, còn tại nước Úc thì 2 anh em Võ Bá Ngự và Võ Bá Tường đoạt giải thưởng phát minh Eureka 2010 của tổ chức khoa học và công nghệ quốc phòng quốc gia Úc đã trả lời với phóng viên Trà Mi của Đài Á châu Tự do như sau: “ …. Nếu Việt Nam thực sự có tự do dân chủ và nhân quyền thì nhân tài ở khắp nơi sẽ kéo về để đóng góp phát triển đất nước chớ không cần phải có những chính sách thu hút nhân tài”.

Trong cuộc sống hàng ngày của mỗi con người, việc chọn lựa bạn tốt để giao du là điều thiết yếu. Trên tầm mức quốc gia cũng thế, là một nước chậm tiến và nghèo như Việt Nam, người lãnh đạo cần có tầm nhìn xa hiểu rộng để biết rằng: nếu ảnh hưởng và lệ thuộc hoàn toàn về chính trị vào Trung Quốc, một đất nước lúc nào cũng muốn thôn tính Việt Nam là hành động phản quốc. Thể chế dân chủ đa nguyên, đa đảng là con đường bắt buộc để thực hiện quyền bảo vệ đất nước, quyền tự do dân chủ và nhân quyền nếu chúng ta muốn được sống ấm no, hạnh phúc và đất nước được phồn vinh tiến bộ. Các nhà lãnh đạo CSVN vẫn biết điều này do đó, họ vẫn cho con cái đi du học và tìm cách định cư ở các nước tư bản dân chủ đa nguyên, nhưng vì bản chất tham quyền cố vị cho nên mới cố chịu đấm ăn xôi bám theo chân Trung Quốc, giữ thế độc quyền lãnh đạo kiểu độc tài cộng sản, một chủ nghĩa đã lỗi thời và đã bị loài người văn minh trên thế giới phế bỏ từ lâu.

Chế độ sẽ thay đổi nhưng dân tộc luôn trường tồn. Trên thế gian này không có bất cứ việc gì được tồn tại mãi mãi, nhất là những việc sai trái và bất thiện thì sẽ có ngày phải trả giá xứng đáng. Các chiến sĩ trong lực lượng công an, quân đội và những kẻ trung thành với ĐCSVN chỉ biết "còn đảng còn mình" nên suy nghĩ lại để sau này khỏi phải ân hận.

Sài Gòn ngày 10/10/2010
Trần Bảo Việt

Chủ Nhật, 3 tháng 10, 2010

VIET CONG MUNG QUOC KHANH NUOC TAU CONG Gia vo Mung 1000 nam Thang Long

Mạc Việt Hồng
12:58:am 02/10/10
http://www.danchimviet.info/archives/18612

Mạc Việt Hồng: Hôm nay, 1/10/2010 là ngày khai mạc đại lễ, chúng tôi muốn hỏi anh với tư cách một người Hà Nội, cảm tưởng của anh như thế nào?
Nguyễn Khắc Toàn: Đúng như vậy, hôm nay là ngày 1/102010 là ngày khai mạc “đại lễ hội 1000 năm Thăng Long- Hà Nội” do chính phủ CSVN phối hợp cùng chính quyền thủ đô đứng ra tổ chức.
Đối với nhà cầm quyền trong nước thì họ đã có chủ trương và vạch kế hoạch cho sự kiện này từ gần thậm chí hơn chục năm nay rồi chứ không phải là mới đây. Tôi là người Hà Nội đã sinh ra và lớn lên tại thành phố này hơn nửa thể kỷ nay và chứng kiến nhiều thời mốc quan trọng trong chiến tranh, thời bao cấp, tem phiếu cũng như giai đoạn tạm thời hòa bình và gọi là mở cứa như hiện nay. Trong giai đoạn này, tôi rất biết nhà cầm quyền CSVN họ rất muốn chính trị hóa các sự kiện này để củng cố quyền lực của họ trong buổi hoàng hôn của nhà nước CS độc tài toàn trị, đồng thời qua dịp này họ sẽ được khoác lên mình một manh áo mới mang màu sắc dân tộc tính hơn để che giấu đi bản chất vong bản, ngoại lai mà học thuyết Cộng sản Mác Lê nin đã làm tàn hại dân tộc và đất nước do chính họ du nhập vào. Tôi thấy lễ hội này đáng phê phán, tẩy chay hơn là hưởng ứng và chào mừng nó vì nhiều lý do nữa, đó là sự xuyên tạc, bóp méo lịch sử dân tộc rất trắng trợn và sự lãng phí, tốn kém hết sức phi lý.
Tôi có cảm giác nhà cầm quyền CSVN đang đi đúng con đường của chế độ thực dân Pháp đã cai trị đất nước ta trước kia đó là muốn ru ngủ mọi tầng lớp nhân dân trong xã hội qua các cuộc vui chơi, lễ lạt liên miên để quên đi nỗi nhục cuộc sống không có dân chủ, tự do thực sự và cảnh ngộ đất nước đã bị mất rất nhiều các phần lãnh thổ, biển đảo của VN…

Mạc Việt Hồng: Anh thấy lễ hội đáng tẩy chay nhưng hàng trăm ngàn người, thậm chí cả triệu người đang rất náo nức, có những người vượt hàng trăm, hàng ngàn cây số tới xem lễ hội. Vậy anh giải thích sao về điều này?
Nguyễn Khắc Toàn: Chị nhận xét về điều này thật đúng, rất chính xác mặc dù chị đang ở tận Ba Lan, ở Châu Âu xa xôi mà chị cũng đã rời Việt Nam khá lâu rồi và chỉ đọc qua các bài báo, nhìn qua các hình ảnh trên Mạng từ Việt Nam đã có những nhận xét thật tinh tế thú vị.
Điều phi lý này cũng rất đơn giản và dễ hiểu bởi vì đây là một trong những chế độ độc tài toàn trị mà người dân trong nước đã phải sống gần 60 năm nay đối với miền Bắc VN, còn miền Nam chỉ là 35 năm phải chịu đựng. Trong đó đặc điểm căn bản lớn nhất của xã hội này là hoàn toàn không có đời sống tự do về mặt văn hóa, tư tưởng, tư duy, mọi tầng lớp nhân dân bị chế độ CS ra sức bưng bít thông tin, bị đàn áp khốc liệt, triền miên bởi chế độ vừa mang tính chất đảng trị, vừa là công an trị rất nặng nề và bị nhồi sọ liên tục.
Vì thế tầng lớp trí thức, văn nghệ sĩ đã là số ít trong xã hội lại khó lòng có được những suy nghĩ hay nhận thức một cách độc lập, còn giới nhân dân lao động thì phải chịu cuộc sống bị nô dịch về mặt văn hóa, về đời sống tinh thần còn mù lòa khủng khiếp hơn nữa. Mặc dù đảng và nhà nước CSVN đã buộc phải mở cửa gọi là đổi mới một phần về đời sống kinh tế, văn hóa, cởi nới một bước nhỏ về thể chế chính trị để hội nhập vào cộng đồng nhân loại văn minh trong hơn 20 năm qua, nhưng hậu quả của cả xã hội bị trị do chế độ toàn trị cộng sản lâu dài như vậy là còn rất nặng nề.
Các cơ quan truyền thông, tuyên truyền như đài phát thanh, truyền hình, báo chí các thể loại vẫn hoàn toàn nằm trong tay nhà nước CS độc tài toàn trị này, vì thế nên có thể phần nào đời sống vật chất, kinh tế của dân chúng được cải thiện hơn trước một bước, nhưng đời sống văn hóa, tư tưởng, nếp tư duy của số đông dân chúng thì hầu như chưa được cải thiện là bao vẫn sống theo nền nếp cũ của thời kỳ cộng sản trại lính. Với sự kiện lễ hội ngàn năm Thăng Long đang diễn ra có rất đông người ở xa xôi về Hà Nội tham dự chính là hậu quả của một xã hội bị nền độc tài cai trị quá lâu dài, đời sống văn hóa của dân chúng thật nghèo nàn, đơn điệu, tẻ nhạt, lam lũ quanh năm nên đây là những dịp họ tự thưởng lãm cho mình được quyền hưởng thụ có tính cách giải trí như vậy.
Việc này nó cũng giống như hàng chục ngàn nông dân nghèo khổ ở các tỉnh xa xôi đã vượt bao xa cách để về Thủ đô vào thăm viếng lăng ông Hồ Chí Minh ngày ngày mà ta vẫn thấy mà thôi. Hàng trăm ngàn người có mặt ở lễ hội này thật nhưng đa số do hiếu kỳ, do nhu cầu giải trí tầm thường của cá nhân, trong khi đó nhận thức về văn hóa, kiến thức hiểu biết về lịch sử, đời sống tâm hồn và đặc biệt tinh thần tự hào dân tộc thì đa số là trống rỗng không có gì cả. Tôi tin là trong đó tuyệt đại đa số dân chúng trong số hàng trăm ngàn đồng bào đến lễ hội này không biết gì về việc nhà cầm quyền CSVN đã lựa chọn sai về thời điểm tổ chức lễ kỷ niệm không đúng với lịch sử đã diễn ra.
Tình hình này hoàn toàn trái ngược với bối cảnh được sống trong tự do thông tin, tự do báo chí, tự do tư tưởng của số rất nhỏ chỉ vài ba triệu người Việt tỵ nạn CS nơi hải ngoại nắm rất rõ về sự kiện vua Lý Công Uẩn rời đô vào chính xác thời gian nào, đó là chưa kể đến sự vô chính trị của họ khi mở màn lễ hội này vào ngày quốc khánh nước Trung Hoa cộng sản…Tôi nghĩ là số đông dân chúng trong nước đến với lễ hội không nói lên tính chính nghĩa của nhà cầm quyền CSVN, cũng không nói lên tính đúng đắn về mặt chính trị của sự lãnh đạo của họ.

Mạc Việt Hồng: Anh nói ĐCS chính trị hóa các sự kiện nhưng chính anh cũng đang nhìn mọi việc dưới con mắt rất chính trị?
Nguyễn Khắc Toàn: ĐCSVN lợi dụng dịp này để tô vẽ cho mình như là một chính đảng đang lãnh đạo đất nước và đại diện chân chính cho cả dân tộc, đặc biệt là giờ đây họ có tính dân tộc nhất. Bởi chính họ đã dùng mọi thủ đoạn chính trị để cộng sản hóa cả đất nước này bằng mấy cuộc chiến tranh hao người tốn của di hại còn nặng nề đến nay chưa hết. Họ đã theo đuổi đến cùng khuôn mẫu thể chế chính trị của một học thuyết ngoại lai, vong bản và phản dân tộc. Trong nhiều giai đoạn kể từ khi đoạt được quyền bính trên cả nước, họ đã rập khuôn theo hết mô hình chế độ chính trị Xô Viết, Đông Âu, đến cách thức đổi mới mở cửa một phần để sống còn theo kiểu Trung Quốc thời Đặng Tiểu Bình….
Để đạt được mục đích chiến thắng trong chiến tranh giữa 2 miền Nam- Bắc trước kia và giữ vững quyền lực độc đoán trong tay họ đã nhu nhược, ươn hèn ký các hiệp định với Trung Quốc làm mất nhiều phần lãnh thổ trên biên giới phía Bắc, Vịnh Bắc Bộ, Biển Đông… Họ im lặng không dám hé răng phản ứng lại để bảo vệ chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của đất nước ta, không dám lên tiếng bảo vệ ngư dân Việt Nam bị hải quân Trung Quốc bắn giết. Đó chính là những hành vi phản bội đất nước và nhân dân, phản bội dân tộc Việt Nam bị dư luận đồng bào ta cả bên trong lẫn bên ngoài lên án mạnh mẽ trong nhiều năm qua.
Khi cơ hội có sự kiện kỷ niệm 1000 năm ngày rời đô về Hà Nội của bậc tiền nhân thì chính đây là dịp họ không tiếc gì tiền bạc ngân sách quốc gia để làm thật rầm rộ, “hoành tráng” để khỏa lấp đi những sai lầm và những tội lỗi nghiêm trọng đó nhằm để mỵ dân và đánh lừa dư luận. Vì vậy tôi vẫn khẳng định là ĐCSVN đã tận dụng hết cỡ những sự kiện này để chính trị hóa chứ không còn đơn thuần là lễ hội mang tính văn hóa, kỷ niệm dấu móc lịch sử của nước nhà.
Tôi là một nhà quan sát chính trị, một nhà báo tự do đấu tranh cho nền chính trị mới văn minh, tiến bộ hơn của nhà nước CSVN độc tài toàn trị, tôi luôn phải có nhãn quan chính trị trước các diễn tiễn trong và ngoài nước xảy ra. Tôi nghĩ đó là điều hợp lý và không dung chứa điều gì khuất tất hay mờ ám. Sự nhận định, đánh giá qua quan sát của tôi là có sự phân tích khoa học, có những cứ liệu chắc chắn, thuyết phục mà không gán ghép hay khiên cưỡng. Tôi còn mong tất cả quần chúng yêu nước tha thiết với sự nghiệp dân chủ hóa đất nước nên có những tư duy, hay nhãn quan chính trị như vậy. Vì điều đó còn là trách nhiệm công dân chính đáng đối với quốc gia và sẽ thúc đẩy sự tiến bộ của xã hội đi lên không ngừng.

Mạc Việt Hồng: Việc lựa chọn khai mạc đại lễ đúng vào ngày quốc khánh Trung Quốc và kết thúc vào quốc khánh Đài Loan liệu là sự vô tình hay có mang mục đích chính trị gì không, thưa anh?
Nguyễn Khắc Toàn: Như trên tôi đã nói, sự kiện bộ chính trị ĐCSVN lựa chọn ngày khai mạc và bế mạc “lễ hội ngàn năm Thăng Long” lại trùng vào 2 ngày quốc khánh của 2 nhà nước Trung Hoa, một là của Cộng sản lục địa, một của Đài Loan là có mấy khả năng như sau:
Thứ nhất là, có những nhân vật tay sai thật sự của CS Trung Quốc trong nội bộ ĐCSVN ở cấp cao nhất đã rắp tâm làm việc này để phục vụ quan thầy hòng mong được sự hậu thuận về mọi mặt từ Bắc Kinh để chúng tiếp tục trị vì lâu dài. Việc này nếu quả thật xảy ra đúng như vậy thì không còn gì để mà nói nữa, bởi vì bọn thái thú đã cam tâm làm tay sai này chính là những Việt Gian : Lê Chiêu Thống, Trần ích Tắc,…ngày nay nằm ngay trong bộ máy cầm quyền tối cao nhất mà toàn dân phải đấu tranh loại bỏ chúng càng sớm càng tốt để tránh những tổn hại nặng nề hơn nữa cho đất nước và dân tộc Việt chúng ta.
Thứ hai, đây là sự lựa chọn vô tình thôi, chỉ vì họ muốn kết thúc đại lễ trọng thể nhất vào ngày 10/10/2010 vì đây là kỷ niệm ngày họ vào tiếp quản TP Hà Nội từ tay người Pháp thực dân cách đây đúng 56 năm mà họ vẫn gọi là “ngày giải phóng thủ đô”. Thế nhưng điều đó cũng không thật ổn lắm vì sự kiện này hàng năm vẫn không được coi là quan trọng kể cả năm chẵn và rất ít khi chính phủ trung ương cũng như chính quyền TP Hà Nội kỷ niệm trọng đại, linh đình ngày này. Mặt khác để chuẩn bị tổ chức lễ hội to tát này, họ đã tính toán, trù liệu mọi vấn đề liên quan rất kỹ càng từ trước cả chục năm rồi nên tôi nghĩ khó mà có thể là sự lựa chọn vô tình được, nó phải có ẩn ý thâm sâu nào đó của những thế lực đen tối trong nội bộ đảng CSVN. Hơn thế nữa khi bị dư luận phản ứng mạnh mẽ bất lợi như thế thì nếu tỉnh táo, khôn ngoan ra họ chỉ việc rời ngày lệch đi răm ba hôm lập tức mọi chống đối sẽ bị vô hiệu hóa ngay. Thế nhưng, họ đã kiên quyết tiến hành như lịch trình đã vạch ra mà không thay đổi gì, bất chấp sự đấu tranh rất mạnh mẽ của trí thức, quần chúng từ mọi phía.
Tôi cho là bộ chính trị của ĐCSVN rất kém cỏi, bảo thủ, lỳ lợm và hết sức vô chính trị, sai lầm nghiêm trọng khi quyết định trước một sự kiện lớn lao như thế, đây là việc không bình thường và không thể chấp nhận được.

Mạc Việt Hồng: Còn những đánh giá của anh trên góc độ văn hóa thì sao? Đây có thể là một dịp quảng bá hình ảnh của Việt Nam, giới thiệu văn hóa Việt với năm châu hay không? Bất kỳ thành phố nào trên thế giới thì sinh nhật 1000 tuổi cũng là dịp đáng để ăn mừng và kỉ niệm, dù thể chế chính trị nào đi nữa?
Nguyễn Khắc Toàn: Nhà tôi ở rất gần khu trung tâm chủ yếu của “lễ hội”, hàng ngày tôi có công việc phải đi qua đây khi chưa khai mạc lễ hội này nên tôi rất biết công tác chuẩn bị, tập dượt, tổng duyệt của ban tổ chức.
Thêm vào đó, hôm nay qua hệ thống truyền hình tôi được biết ngày đầu tiên của sinh hoạt lễ hội trong 10 ngày liên tiếp sẽ diễn ra. Nhà nước CSVN đã cho trình diễn trên sân khấu trước tượng đài Vua Lý Thái Tổ trước Hồ Hoàn Kiếm trong hơn 2 giờ các màn ca kịch của các đoàn ca múa dân tộc đại diện cho một số vùng miền ở cả 3 miền Bắc – Trung – Nam. Có một số thể loại văn nghệ dân gian đã từng bị cấm đoán, ngăn cản, hủy diệt dập vùi thời kỳ họ thi hành chính sách cộng sản cực tả, cực đoan ở miền Bắc đã được khôi phục tái diễn công khai. Hình ảnh trang phục đặc trưng dân tộc Việt xa xưa trước kia đã tái hiện rất rõ nét trên sân khấu, như diễn viên nữ áo dài khăn đống, diễn viên nam dài áo the, khăn xếp trước kia bị coi là tàn dư của chế độ cũ, phong kiến lạc hậu, cổ hủ lại được tôn vinh ở vị trí trang trọng…
Tôi cho rằng, đấy là sự thể hiện nền văn hóa dân tộc Việt dù bị cộng sản hóa, bị văn hóa vô sản nô dịch trong nhiều năm nhưng nó vẫn trường tồn, bất tử. Trong khi đó hình ảnh người cán bộ vận đồ đại cán “Tôn Trung Sơn” cài kín cổ áo 4 túi, một thời thịnh hành và tưởng là vĩnh hằng cùng chế độ CS thì đã biến mất hẳn trong đời sống xã hội. Tôi cho rằng bản chất dân tộc và văn hóa Việt là đã có bề dầy văn hiến lâu đời mà mọi người Việt chúng ta luôn lấy đó làm niềm kiêu hãnh, tự hào, thế giới đã biết đến Việt Nam từ trước khi có sự xuất hiện của ĐCSVN, những giá trị đó không phải do đảng CS tạo nên.
Dịp này thành phố Hà Nội kỷ niệm sinh nhật tròn 1000 năm tuổi nói cho công bằng và đúng thì đây là niềm vinh dự và tự hào của cả dân tộc chúng ta. Chúng ta có quyền kiêu hãnh về điều đó, tuy nhiên nhà cầm quyền CSVN hiện nay đã có những sai lầm nặng nề về mặt chính trị, lịch sử, văn hóa, đã vung tay chi phi tốn kém khủng khiếp như vậy trong khi đời sống nhân dân nói chúng còn khốn khó, đất nước còn nghèo, vì thế đã làm giảm đi giá trị thiêng liêng của sự kiện trọng đại này rất nhiều.
Tôi nghĩ rằng, họ hoàn toàn không xứng đáng đứng trong hàng ngũ dân tộc để cùng dự niềm vui chung, lớn lao với toàn thể nhân dân ta. Họ lại càng không có đủ tư cách để đại diện cho cả dân tộc đứng ra tổ chức lễ hội ngàn năm Thăng Long như thế này vì suốt quá trình dài họ nắm quyền lực và kể cả hiện nay, họ là lực lượng chính trị phản dân tộc, phản dân chủ, thậm chí phản quốc. Tôi cũng đồng ý với chị là đây cũng là dịp tốt để chúng ta giới thiệu với bạn bè năm châu trên địa cầu nền văn hóa đa dạng phong phú của đất nước ta, nhưng nếu được tổ chức dưới quyền của một thể chế dân chủ do toàn dân xây dựng bằng lá phiếu tự do thì vẫn tốt hơn nền cai trị độc tài của ĐCSVN như hiện nay.
Mạc Việt Hồng: Xin cám ơn nhà báo Nguyễn Khắc Toàn.
© NKT, MVH
© Đàn Chim Việt